Chấp niệm lớn nhất của mình có lẽ là những người bạn thân thời cấp 2. Đồng hành cùng nhau suốt 4 năm, buồn, vui đều có, yêu thương nhau cũng có, giận hờn nhau cũng nhiều. Nhưng chưa bao giờ giận quá 10 phút và cũng chưa bao giờ họ bỏ mặc mình dù chỉ một lần. Bây giờ mỗi đứa mỗi nơi, môi trường khác nhau nhưng vẫn luôn nhớ đến nhau, quan tâm lo lắng cho nhau như những người chị em trong nhà. Mỗi lần bị những người bạn mới bỏ rơi, mình luôn tủi thân và nhớ đến họ, nhớ đến những lúc mình ốm đau luôn có họ bên cạnh, nhớ những lúc chân mình bị đau, dù đã đánh trống vào học nhưng nguyên đám vẫn dìu mình lên lầu mặc kệ bị giáo viên la rầy, nhớ những lần họ ân cần chăm sóc mình những điều nhỏ nhặt nhất, nhớ những lần mình nóng giận với họ nhưng họ chưa bao giờ lớn tiếng với mình, họ cũng chưa bao giờ nói và làm gì khiến mình tổn thương, họ cũng chưa từng tạo một nhóm chat riêng không có mình, đi đâu cũng có nhau không rời nửa bước, họ chưa từng nói xấu sau lưng mình, những lúc khó khăn họ luôn giúp mình, họ làm mình khóc nhiều lắm, nhưng mà khóc vì hạnh phúc chứ không phải khóc vì tủi thân. Họ đến với mình đơn giản vì chúng mình mang đến cho nhau nhiều niềm vui và nhiều kỉ niệm hạnh phúc, họ chưa từng tính toán chi li hay kể lể phàn nàn bất cứ điều gì. Những lúc mình buồn hay mình giận, họ luôn an ủi và dỗ dành mình chứ không bao giờ im lặng bỏ mặc mình. Mình dễ gần dễ thân lắm, nhưng mà đối với những người tôn trọng cảm xúc của mình thôi, còn những người có ý định lợi dụng mình thì mình đề phòng lắm và chắc chắn sẽ không bao giờ thân được đâu. Mình thương họ lắm, những lúc suy sụp như hiện tại chỉ có họ là luôn bên cạnh mình thôi. Dù sau này đi đâu, xa nhau như thế nào, họ vẫn mãi ở trong tâm trí của mình❤️🩹 #xh #j4f #thanhxuan